Đề xuất này ra đời trong bối cảnh dự thảo sửa đổi Hiến pháp
năm 1992 đang được lấy ý kiến, góp ý rộng rãi từ nhân dân. Một trong những điểm
mới được đánh giá rất cao của dự thảo sửa đối Hiếp pháp năm 1992 là việc ghi nhận
và đưa các quyền con người vào trong Hiến pháp, trong đó có quyền sống.
Không ai có quyền
tước đi sinh mạng người khác. Việc nổ súng trực tiếp vào một người có thể ngay tức khắc sẽ giết chết người đó. Trong khi, dù phạm tội dã man, dù giết chết nhiều người
thì người phạm có hành vi phạm tội vẫn phải trải qua quá trình điều tra, tuy tố
xét xử trước khi bị buộc tội và thi hành án. Việc cho phép cán bộ có quyền nổ súng trực tiếp vào một người khi thấy
người đó có dấu hiệu hoặc có căn cứ để cho rằng hành vi chống người thi hành
công vụ sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng chẳng khác
nào hành vi kết án tử hình mà không qua các xét xử.
Đề xuất này của Bộ công an cũng nằm ngoài và đi ngược với
các trường hợp được phép nổ súng quy định tại Điều 22, Pháp lệnh quản lý
vũ khí và vật liệu nổ. Khác với pháp lệnh cho phép chỉ được nổ súng khi “những
người này sử dụng vũ khí, vật liệu nổ tấn công hoặc chống trả, đe dọa tính mạng,
sức khỏe của người thi hành công vụ hoặc người khác”, đề xuất của Bộ công an cho phép cán bộ được nổ sung ngay khả
khi thấy có “dấu hiệu”… Điều này có thể dẫn đến việc
nổ súng cảm tính, không chính xác.
Việc nổ súng tước đoạt tính mạng của người khác theo đề xuất
của Bộ công an vô hình chung đã “thả lỏng” cho những hành động đáp trả có thể
vượt quá giới hạn cho phép và 'không tương xứng'. Tính mạng của một con người chắc chắn không thể xem nhẹ, không thể chỉ
vì một hành vi có dấu hiệu chống người thi hành công vụ gây ra hậu quả nghiêm
trọng mà có thể tước đoạt ngay tức khắc bằng việc nổ súng.
Dù là vì bất cứ lý do gì, dù là lấy lý do tình trạng chống
người thi hành công vụ thời gian qua diễn biến phức tạp, ảnh hưởng nghiêm trọng
đến an ninh, trật tự, tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm của người thi
hành công vụ. Thì cũng không thể trao thêm cho cán bộ quyền nổ súng như đề xuất
mới của Bộ công an. Có như vậy việc ghi nhận quyền sống của con người trong dự
thảo sửa đổi Hiếp pháp năm 1992 mới có giá trị, có ý nghĩa thiết thực.
Quyền sống là quyền cơ bản của con người được quy định tại
Điều 3 Tuyên ngôn thế giới về quyền con người; Điều 6 Công ước quốc tế về các
quyền dân sự, chính trị và trong nhiều điều ước quốc tế khác về quyền con người.
Theo các văn kiện này: Mọi người đều có quyền sống. Quyền này được pháp luật
bảo vệ. Không ai có thể bị tước đoạt mạng sống một cách vô cớ.
|
Luật gia Giang
Quyết
Thế nào cũng được, nhưng phải có điều ngược lại. Neeuscans bộ làm sai thì thế nào
Trả lờiXóa