Vậy là chúng mày đã trở
thành một “đề tài nóng” trong chương trình nghị sự của Quốc hội nước tao rồi đấy
nhé. Vì thế, chúng mày phải hiểu và phải quán triệt tầm quan trọng của chủ đề
này, từ đó cần có nhìn nhận nghiêm túc về trách nhiệm cá nhân của lũ chúng mày.
Tao cảm thấy ghen tị khi chúng mày đã được “vinh dự” một cách bất ngờ, lọt
vào chuyên mục Chính trị trong một tờ báo lớn của nước tao. Thậm chí cái tên
“Gà nhập lậu” của chúng mày còn được nhiều vị lãnh đạo cao cấp nhắc tới.
Phi lý quá. Chẳng lẽ đây là thời đại lũ gà chúng mày lên ngôi?
Mà tao không tài nào
hiểu nổi, sao chúng mày không ở lại cố quốc mà phục vụ nhân dân nước chúng mày.
Một đất nước 1,3 tỉ dân như của chúng mày thì bao nhiêu gạo thịt cho vừa? Nhiều
người dân chúng mày còn đói rách hơn cả bọn tao nữa. Ấy thế mà chúng mày lại
đang tâm bỏ đất nước thân yêu của chúng mày, bỏ nhân dân đang nghèo đói cực khổ
của chúng mày, để sang đây phục vụ bọn tao?
Quốc hội nước tao đang
nóng lên vì chúng mày, đang bàn các biện pháp khả thi và bất khả thi đề “từ chối”
sự phục vụ của chúng mày. Tao trích vài câu trong bài báo nói trên để chúng mày
liệu liệu cái thần hồn, chuẩn bị mà rút về bên kia biên giới, kẻo đến lúc không
kịp lại phải chui ống đồng như tổ tiên Thoát Hoan của chúng mày thì ê chề lắm,
nhục nhã lắm nhé:
“Chính phủ (tất
nhiên là của VN chúng tao rồi) đang xây dựng một đề án ngăn chặn tình trạng nhập
lậu gà và từ nay đến hết năm 2013 tập trung để ngăn chặn”. Rồi thì:
“Hà nội đã nêu quyết
tâm trong vòng 1 năm làm thế nào cơ bản người dân không phải ăn gà nhập lậu
không rõ nguồn gốc”.
Chúng mày thấy chưa?
Đã đến lúc chúng mày cần xác định lại vai trò trách nhiệm của chúng mày. Chúng
mày không có chỗ đứng trong lòng (tức là trong ổ bụng) của người dân và Chính
phủ nước tao đâu.
Trong khi chờ đợi các
biện pháp, các Đề án… đòi hỏi nhiều công sức, tiền bạc và thời gian, tao cảm thấy
rất thú vị khi có một phương cách bất ngờ nhưng rất hiệu quả để nhận biết “bộ mặt
thật” của chúng mày. Một vị Phó Thủ tướng (nguyễn thiện nhân - ngu gì mà ngu
thía!!!) của chúng tao đã yêu cầu: “Nên hỏi nhà hàng gà này là gà gì để yên tâm”. Chúng mày có mà chạy đằng trời nhé, bởi lẽ các chủ nhà
hàng ở nước tao vốn nức tiếng thế giới về sự hiếu khách và lòng trung thực.
Tao tin chắc rằng yêu
cầu rất đúng lúc và rất khả thi này sẽ tạo ra một tinh thần mới, một khí thế mới,
sẽ thúc đẩy những giải pháp đồng bộ, toàn diện và quyết liệt đối với chúng mày,
những kẻ không mời mà đến. Nó sẽ là bước tiếp nối ngoạn mục, tất yếu và vô cùng
quan trọng của cuộc vận động “Nói không với gà nhập lậu”.
Tao biết rằng sự nghiệp
“từ chối sự phục vụ của chúng mày” đối với chúng tao còn lâu dài và phức tạp. Sẽ
có những khó khăn nhất định như lời vị Chủ tịch Quốc hội nước tao đã chỉ ra: “ĐBQH chắc cũng không biết con gà nào là gà không an toàn,
đồng chí Phó Thủ tướng yêu cầu đại biểu không ăn gà, là gà mất vệ sinh nhưng
cũng khó biết vì gà rán, gà nướng, gà nấu cháo rồi làm sao biết được”. Ấy là vị Chủ tịch còn quên nhắc tới món Gà nấu lá giang,
là món mà tao cực kỳ khoái khẩu. Tội của chúng mày rất chi là to lớn. Ngoài việc gây bệnh cho người dân nước tao, phá hoại kinh tế nước
tao, chúng mày còn làm sao nhãng sự chú ý và làm giảm nhiệt huyết của
nhiều vị ĐBQH, trong khi có biết bao nhiêu là vấn đề nóng bỏng, bức
thiết như vấn đề vàng, lợi ích nhóm trong ngân hàng, nợ xấu, xe chính
chủ, gợi ý từ chức cho lãnh đạo… Chính vì quá tập trung cho chúng mày
mà nhiều đại biểu đã “quên” đi nhiều ý tưởng có lợi cho dân cho nước. Tội này không thể dung thứ. Cần phải xem tội của chúng
mày như là tham nhũng, là phản quốc, là giết người, là chống chế độ, là chống
chính quyền nhân dân… Tử hình một trăm lần dành cho chúng mày cũng là còn nhẹ.
Tóm lại, thông điệp
cho chúng mày là hết sức rõ ràng: Hãy quay về cố quốc trước khi quá muộn.
Sẽ đến lúc chúng mày sẽ bị chém bay đầu tại ải Chi Lăng, nơi mà cha ông Liễu
Thăng của chúng mày ngày xưa đã bị rụng gáo. Xương cốt chúng mày sẽ chất thành
gò cao hơn cả gò Đống Đa, cái gò gắn với tên tuổi tiếng tăm của Sầm Đứt
Gân, à quên, Sầm Nghi Đống.
Xử xong chúng mày, bọn
tao sẽ xử tiếp tụi heo, bò, nội tạng, trái cây…, kể cả “người” của chúng mày nữa
nếu “người” của chúng mày vẫn cứ ngoan cố tham tàn, cứ muốn sang đô hộ nước tao
thêm một lần nữa. Hãy nhớ đấy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét