(Dân trí) - “Kiến nghị dừng ngay
chương trình bôxít ở Tây Nguyên của một số nhà khoa học cũng có lý bởi có thể
làm sẽ không lãi. Đây là thời điểm thích hợp để xem xét, đánh giá lỗ lãi, những
tác động của toàn bộ chương trình bôxít...”.
>> “Nếu dư luận lên tiếng sớm, dự án bôxít có thể đã khác!”
>> “Tôi sẽ đưa vấn đề bôxít ra trước Quốc hội”
>> Nên dừng dự án Bôxít Tây Nguyên nếu không hiệu quả
Đó là quan điểm của ThS. Phạm Quang Tú, Phó Viện trưởng Viện
Tư vấn phát triển (CODE), khi trao đổi với với phóng viên Dân trí về
hiệu quả kinh tế và những tác động của dự án bôxít ở Tây Nguyên.
Theo ông Tú, có hai luồng ý kiến về vấn đề này, một bên là
phía Tập đoàn Công nghiệp Than và Khoáng sản Việt Nam (Vinacomin) luôn bảo vệ
quan điểm các dự án bôxít vẫn có lãi và đánh giá hiệu quả của dự án phải xem
xét lâu dài và tính lan tỏa đến xã hội. Trong khi đó, nhiều nhà khoa học cho rằng
các dự án bôxít sẽ bị lỗ và tiềm ẩn nhiều rủi ro.
ThS. Phạm Quang Tú, Phó Viện trưởng Viện Tư vấn
phát triển
"Ảnh hưởng tích cực"... chưa có gì nổi bật
Tiến sĩ Nguyễn Thành Sơn, Giám đốc Ban quản lý các dự án
than đồng bằng sông Hồng thuộc Tập đoàn Công nghiệp than - khoáng sản Việt Nam
(Vinacomin) cho rằng, cảnh báo của các nhà khoa học về dự án bôxít ở Tây Nguyên
đang dần đúng, ông thấy thế nào?
Điểm lại những kiến nghị, cảnh báo của các nhà khoa học từ
trước đến nay và những gì đang xảy ra đối với chương trình bôxít, tôi đồng ý với
nhận định này. Một số cảnh báo đang dần bộc lộ ra ngoài và còn nhiều cảnh báo
có lẽ cần phải chờ thêm một thời gian nữa, khi nhà máy Tân Rai đi vào vận hành
đầy đủ, mới có thể đánh giá. Lúc đó, những tốt xấu, trắng đen của chương trình
bôxít sẽ bộc lộ hết.
Cảnh báo đầu tiên của các
nhà khoa học là dự án có hiệu quả kinh tế thấp và thậm chí sẽ bị thua lỗ tài
chính nặng nề. Còn nhớ năm 2009, với những thông số
đầu vào do Vinacomin cung cấp, các nhà khoa học của Liên hiệp hội Khoa học kỹ
thuật Việt Nam đánh giá nhà máy các alumin sẽ lỗ từ 50 đến 100 USD/1 tấn
alumin, tương đương một năm mỗi nhà máy sẽ lỗ 30 triệu USD. Đến nay, theo tính
toán của TS. Nguyễn Thành Sơn, nếu tính đủ chi phí thì giá thành alumin của nhà
máy Tân Rai sẽ vào khoảng 374 USD/1 tấn. Trong khi đó, theo thông báo của
Vinacomin, Tập đoàn đã ký hợp đồng bán 17.000 tấn alumin cho các doanh nghiệp
trong và ngoài nước với giá 340 USD/1 tấn. Như vậy, trước mắt mỗi tấn alumin sản
xuất ra sẽ lỗ khoảng 35 USD. Tập đoàn Vinacomin cũng đã thừa nhận việc lỗ trước mắt và chưa
khẳng định được khi nào sẽ hết lỗ.
Vấn đề thứ hai đang bộc lộ
đó là cơ sở hạ tầng phục vụ khai thác, vận chuyển và xuất khẩu bôxít. Hiện nay, cảng Kê Gà đã chính thức đình chỉ xây dựng, còn
việc vận chuyển bôxít bằng đường bộ cũng đang gặp nhiều khó khăn và gây ra nhiều
lo ngại như xe tải sẽ làm hỏng đường, mất an toàn giao thông. Nghiên cứu của các nhà khoa
học khai khoáng cho biết, trên thế giới không nước nào vận chuyển khoáng sản bằng
ô tô trên tuyến đường xa như vậy. Cảnh báo thứ ba có thể nhìn thấy là công ăn
việc làm cho người dân địa phương cũng không rõ ràng...
Đó là những cảnh báo của các nhà khoa học, đến nay có thể
nhìn trên thấy thực tế. Các khuyến nghị, cảnh báo khác vẫn đang còn tiềm ẩn mà
chúng ta chưa thể lường hết.
Tận mắt đến đó khảo sát, ông thấy gì từ các giải pháp cho xử
lý bùn đỏ đang được tiến hành?
Bùn đỏ từng là một trong những vấn đề được tranh cãi nhiều
nhất trong việc khai thác bôxít ở Tây Nguyên. Khảo sát vào tháng 9/2012 của
chúng tôi khi nhà máy Tân Rai đã làm xong 2 khoang chứa bùn đỏ cho thấy, hồ chứa
bùn đỏ rất rộng và được xây dựng khá kiên cố. Các lớp vải địa kỹ thuật lót ở
bên dưới cũng được xử lý chắc chắn. Trước mắt, có thể yên tâm với hạng mục này. Theo đánh giá của chúng tôi, với việc xây dựng hồ bùn đỏ
như vậy, nguy
cơ vỡ đập như ở Hungary khó có thể xảy ra. Tuy nhiên, nguy cơ tràn bùn đỏ do
mưa lớn (ở Tây Nguyên có những trận mưa rất to) có thể phải tính toán đến.
Một vấn đề về bùn từ trước
đến nay chúng ta chưa để ý đến nhưng nay lại bộc lộ bất cập tại Tân Rai, đó là
bùn thải quặng đuôi. Qua khảo sát, chúng
tôi thấy bùn thải quặng đuôi ở nhà máy Tân Rai không lắng và như thế lượng nước
thu hồi để tuần hoàn rửa quặng sẽ không nhiều và lượng bùn thải ra ngoài (do chứa nhiều nước)
sẽ lớn hơn rất nhiều so với dự kiến. Điều này đòi hỏi phải xây hồ
chứa quặng đuôi rộng hơn và nếu không cẩn thận sẽ có nguy cơ tràn ra ngoài, ảnh
hưởng đến môi trường, sinh hoạt và sản xuất của người dân trong vùng.
Hiện tại các phép tính đều cho thấy việc khai thác bôxít là
lỗ nhưng phía Vinacomin tin rằng giá alumina sẽ tăng khi kinh tế phục hồi. Phía
Vinacomin cũng cho rằng đánh giá hiệu quả kinh tế dự án không chỉ dựa vào hiệu
quả kinh tế đơn thuần mà còn phải tính đến sự lan tỏa kinh tế - xã hội. Ông có
đồng ý với lập luận này không?
Đúng là cần đánh giá hiệu quả kinh tế xã hội và tính lan tỏa
của dự án đầu tư chứ không thể chỉ nhìn vào hiệu quả kinh tế tài chính thuần
túy và ngắn hạn. Vấn đề đặt ra là Vinacomin đã đánh giá chúng thế nào? Đã lượng hóa
và nội địa hóa tất cả các chi phí về sản xuất, thuế và những tác động tiêu cực
về môi trường và xã hội vào bài toán tính toán hiệu quả kinh tế hay chưa? Việc
tính toán này phải đưa ra được con số cụ thể chứ không chỉ nói một cách chung
chung là “dự án có tác động lan tỏa đến kinh tế - xã hội của địa phương”. Để thấy việc khai thác bôxít có thay đổi bộ mặt kinh tế -
xã hội địa phương hay không, chúng tôi đã từng đi đến các làng xã có dự án (thị
trấn Lộc Thắng, xã Lộc Bảo, Lộc Bắc…), và nhận thấy ít nhất đến thời điểm này
những ảnh hưởng tích cực là chưa có gì nổi bật, cuộc sống người dân vẫn bình
thường.
Dừng ngay bôxít Tây Nguyên là đề xuất táo bạo
Có những kiến nghị cho dừng dự án Nhân Cơ, chờ Tân Rai
“trót lọt” thì làm tiếp. Trong khi đó, một số đại biểu Quốc hội và nguyên đại
biểu Quốc hội đề nghị dừng cả dự án bôxít ở Tây Nguyên. Quan điểm của ông thế
nào?
Để quyết định dừng một nhà máy hay toàn bộ dự án cần phải
có đánh giá tổng thể và theo tôi thì đây là thời điểm thích hợp để làm điều đó.
Khi nhà máy Tân Rai đã đi vào hoạt động, cho ra sản phẩm về cơ bản chúng ta đã
có đủ thông tin đầu vào để đánh giá những lỗ lãi và những tác động của nó đến
Tây Nguyên. Dừng
ngay chương trình bôxít Tây Nguyên là đề xuất táo bạo nhưng cũng có lý bởi nếu
sản xuất mà lỗ thì tiếp tục khai thác để làm gì?
Băng tải chuyển quặng tinh dự án bôxít (ảnh NLD)
Vinacomin có nói dừng Nhân
Cơ là không thể vì đã đầu tư trên 50% vào đây và đã triển khai 72/73 hạng mục. Theo tôi, đành rằng đã đầu tư vào đó rất nhiều, nhưng nếu
chúng ta cứ bị ràng buộc theo tư duy “đâm lao thì phải theo lao” mà không cân
nhắc thận trọng và tính toán đến hiệu quả của dự án thì hậu quả sẽ khôn lường.
Tỉnh táo một chút, theo tôi, giai đoạn này Vinacomin nên tập trung vào Tân Rai. Làm sao
để Tân Rai vận hành tốt nhất và từ đó đưa ra những thông số đánh giá toàn bộ dự
án bôxít Tây Nguyên, cũng từ đó xem có đầu tư tiếp dự án Nhân Cơ hay không. Có thể nói Tân Rai gánh trên mình sứ mệnh cả ngành công
nghiệp bôxít - nhôm của Việt Nam. Thành hay bại của cả chương trình lớn phụ thuộc
rất nhiều vào Tân Rai.
Nếu muốn thúc đẩy sự phát triển kinh tế của một vùng như
Tây Nguyên mà dựa quá nhiều vào việc bán tài nguyên thiên nhiên cho nước ngoài,
ông có lo ngại gì?
Không riêng gì ở Tây Nguyên mà đó là lo ngại chung cho Việt
Nam. Trong bối
cảnh hiện nay nếu cứ sa đà vào việc khai thác tài nguyên (trong đó có khoáng sản)
và lấy công nghiệp khai thác tài nguyên làm trụ cột cho phát triển đất nước thì
tương lai sẽ gặp nhiều khó khăn. Rất
may tầm vĩ mô chúng ta đã nhận ra được điều này và hiện nay nhà nước đang tập
trung mạnh cho việc tái cơ cấu nền kinh tế và chuyển đổi mô hình tăng trưởng.
Tây Nguyên cũng phải chuyển đổi mình đừng quá phụ thuộc vào
việc bóc lột tài nguyên (khoáng sản, đất rừng). Nếu không chúng ta sẽ sa vào “lời
nguyền tài nguyên” mà rất nhiều quốc gia trên thế giới đã gặp phải. Đó là nhiều
quốc gia trên thế giới rất giàu tài nguyên nhưng không phát triển được (như
Châu Phi) vì họ phụ thuộc quá nhiều tài nguyên. Khi tài nguyên cạn kiệt dần đi
thì kinh tế tự dưng sẽ sụt giảm.
Xin cảm ơn ông!
Dừng cảng Kê
Gà: Xót xa trước mắt nhưng có lợi hơn cho tương lai
Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc: Những thiệt hại trước mắt rất lớn nên khi ra quyết định dừng cảng Kê
Gà chắc hẳn Chính phủ cũng phải xót xa lắm. Nhưng nếu cân nhắc về lâu dài việc
dừng cảng còn có lợi hơn. Như chúng ta biết đây là khu vực có tiềm năng rất lớn
về mặt du lịch, vì vậy việc khai thác hết tiềm năng này có lợi hơn xây dựng cảng
biển.
Chương trình
bôxít trong tương lai sẽ không như tham vọng
ThS. Phạm Quang Tú: Việc
dừng cảng Kê Gà phản ánh một điều là dự án bôxít Tây Nguyên không thể thực hiện
đầy tham vọng như trước đây. Còn nhớ quy hoạch bôxít trước đây là một chương
tình đồ sộ với tổng trị giá đầu tư trên 20 tỷ USD, trong đó riêng dự án cảng
Kê Gà được đầu tư 1 tỷ USD, với công suất lên đến 35 triệu tấn/năm. “Nay toàn
bộ dự án đồ sộ đó không thể thực hiện được, vì thế việc dừng cảng Kê Ga là tất
yếu. Điều này cũng chỉ rõ là chương trình bôxít không thể thực hiện như tham
vọng trước đây”, ông Tú nhận định.
|
Quang Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét